Mùa hạ rớt* và một chút triết lý trong Secret Garden

Indian Summer by Ruby Chorvat

Tặng Ginko cho một chút hạ rớt còn sót lại cuối thu.^^

Mùa hạ rớt (mùa hạ Da đỏ, mùa hè Ấn Độ, Indian Summer) là một chút mong manh gởi những tia nắng vàng hắt sáng rọi khung trời thu heo mây. Khung trời thu muộn hóa màu những cánh rừng phong thưa thớt, khẽ rít những cọng gió tạo một chút buốt lạnh trên da thịt. Cuối thu trời dần tiến đến chân mùa đông để chờ nhận những cơn bão tuyết ùa về che khuất ánh sáng chan hòa thu vàng. Như để an ủi hay để thử thách lòng người trước một mùa đông se sắt dai dẳng, những vị thần ở nơi phương trời rét căm gọi về mùa hạ xiên ngang ngay thời khắc giao mùa để nắng vàng ấm áp hơ cõi lòng con người, nơi mà lòng người cũng như thời tiết đã chứa đựng sẵn sự hỗn mang trong thời khắc sẽ đổi thay.

Secret Garden chọn một thời khắc mang tính triết lý như Mùa hạ rớt để bắt đầu câu chuyện về những con người ngập chìm trong những Mùa chính của cuộc sống họ. Kim Joo-won vẫn là chàng trai chưa biết mùi vị của tự do yêu đương thật sự trước khi gặp phép màu tình yêu. Chàng trai ấy tách biệt hai giai đoạn của một quá trình và đi theo quan điểm ấy nhằm tiến đến hôn nhân chứ không phải kết hôn. Gil La-im vẫn là một cô gái ngập ngụa dẫm chân tại chỗ trong cuộc sống của mình, chấp nhận và đấu tranh yếu ớt cho cuộc sống đó. Cuộc đời họ cứ như những khung cảnh cuối thu yên ả trôi đi để rồi nhạt phai, như nắng cuối thu phai dần màu hoàng kim óng ả và thả chân vào mùa đông –nơi nắng dường như bị lãng quên, cũng như chính cách họ quên đi ánh nắng trong trái tim mình.

Nhưng, mùa hạ rớt trở lại như một phép màu đánh cắp trái tim của Kim Joo-won để thức tỉnh từng nhịp con tim băng đá bằng những hạt mưa tinh khôi thần thánh. Mùa hạ rớt tạt ngang mang về những gì sặc sỡ nhất ngỡ đã đi qua chẳng thể nào trở lại. Mùa hạ rớt mang theo sức ấm để thổi bay đi không khí ẩm ương của thu, thổi đi những bức tường mỏng mà con người cố xây để chống chọi với mùa đông. Mùa hạ rớt cho phép con người ta nắm bắt nhiều hơn những giá trị tưởng đã thành quá khứ, giá trị lộng lẫy để một chàng trai hơn ba mươi tuổi bắt đầu học yêu, cũng như giá trị rực rỡ để một cô gái gần ba mươi tưởng mình đã lỡ thời vàng son của đời con gái tập mơ mộng yêu nắm lấy. Mùa hạ rớt lại nơi cuối mùa thu là một khoảnh khắc bừng tỉnh để thấy cuộc đời thật đẹp, cuộc đời cần có nhiều hơn những mơ mộng để tuổi trẻ khoe sắc xanh của trời trong hay sắc mơn mởn của những khu rừng tít tắp vẽ nên bức tranh mơ mộng cho chính mình.

Secret Garden

Người ta nói mùa hạ rớt ngắn ngủi quá nên quá mong manh. Người ta cũng nói mùa hạ rớt là trò lừa dối của những thổ dân da đỏ nơi Bắc Mỹ. Mùa hạ rớt đánh cắp trí khôn của con người trước mùa đông băng giá dữ tợn khiến con người mụ mị u mê tin vào hơi ấm ngắn ngủi rơi rớt lại mà thôi. Tôi không phủ định hoàn toàn cách lập luận trên, tôi đồng ý một phần nào đó khi có người phân tích như thế dù họ quên đi ý nghĩa của điểm bừng tỉnh và níu kéo sự lâu bền trong một cuộc sống. Những con người tin vào hơi ấm hoàn toàn trong mùa hạ rớt mong manh sẽ phải chịu trách nhiệm đi trong một mùa đông lạnh giá cô đặc khi không chịu ứng phó với số phận. Nhưng cuộc sống đâu chỉ tính bằng năm, bằng tháng, đâu chỉ tính bằng lợi nhuận hay rủi ro. Cuộc sống ở mỗi con người khác nhau trong mỗi hoàn cảnh khác nhau được đo lường bằng những thang đo lường khác nhau. Cuộc sống cũng đôi khi được tính bằng đau khổ và hạnh phúc. Lúc đấy cuộc sống được tính bằng sự đong đầy những giá trị đã đạt được. Có thể quãng đường sắp xếp của số phận có người cần thẳng tiến, nhưng cũng có người cần quay đầu nhìn lại những gì mình đã bỏ qua để nhặt nhạnh lại miếng ghép bỏ quên nhằm ráp lại cho tròn bức tranh cuộc đời. Kim Joo-won và Gil La-im là những con người nằm trong vế thứ hai ấy, họ có thể thẳng tiến đến cái đích là thời gian nhưng chẳng bao giờ có thể hoàn thành một bức tranh đầy đủ cả khổ đau và hạnh phúc. Nhưng nếu họ quay đầu lại và đánh đổi bằng thời gian để khổ đau và hạnh phúc quy tụ trong trái tim, bức tranh sẽ tự động lưu lại cảm xúc đã bị bỏ quên nơi tuổi trẻ.

Gil La-im và Kim Joo-won trước khi gặp nhau, không ai quá đau khổ hay quá hạnh phúc. Hai con người luôn tự bằng lòng với cuộc sống của mình. Bằng lòng cúi đầu xin lỗi hay bằng lòng ngẩng mặt ngạo nghễ đều là trạng thái hài lòng với cuộc sống chính mình. Họ tự đầy đủ trong khiếm khuyết, họ tự đúng đắn trong thiếu sót, họ được thần thánh đối xử công bằng trong trạng thái bình quân chủ nghĩa mà thượng đế vịn vào phân phát số phận cho con người. Và vì thế họ cần nhau để hiểu nhau. Con đường để hiểu nhau chông chênh nên họ cần phép màu giúp đỡ cho họ bị mất chính mình để tìm được bản thân. Tôi cảm thấy rất thú vị khi phép màu mà biên kịch tặng cho cặp đôi này chỉ dừng lại ở 15% thời lượng phim mà thôi, không ít và cũng không nhiều nên thấy thiếu mà chẳng thiếu. Hai con người được ban tặng phép màu như thế là quá nhiều so với người bình thường rồi, nên để hiểu nhau hơn sau đó họ cần phải đi trong chính thể xác của bản thân để hiểu người kia vì cuộc đời người kia vẫn cần những bí ẩn để tìm hiểu và khám phá. Mùa hạ rớt chỉ để người ta hiểu rằng người ta cần nhìn lại-chớp lấy để rồi tiếp tục lặng lẽ đi vào mùa đông bất diệt của tạo hóa.

Hai con người ấy được tạo hóa trao cho một phép màu nên tôi tin chắc nếu biên kịch là một nhà văn xuất sắc sẽ biết quay mặt con dao hai lưỡi phép màu lại để cắt lấy những gì phép màu cần lấy đi của họ. Phép màu cũng cần nguồn sinh khí để duy trì sự tồn tại, thần thánh chẳng cho không biếu không một hiện thực để thay đổi thực tại. Thần thánh chỉ cho đi cơ hội để họ nắm bắt mơ ước nhằm hiện thực hóa cuộc sống mà thôi. Nếu nắm bắt cơ hội đấy, họ sẽ bỏ đi khả năng tiềm ẩn khác mà không hay biết. Tuy nhiên sự công bằng khi trao đi đổi lại giá trị là điều tôi quan tâm. Tôi tin biên kịch sẽ định lượng công bằng giữa cho đi và lấy lại. Phép màu ấy mang trong nó gánh nặng để rơi xuống trần gian thì nó cần giải tỏa gánh nặng ấy vào hơn hai con người nhận nó để được vô trọng lượng trở về thiên đường.

Nếu phép màu không ban tặng sinh mạng sẽ không lấy đi sinh mạng, nếu phép màu được gieo bằng tham vọng của người cha sẽ được trả bằng sự đánh đổi của người cha-một sự hy sinh để con gái được hạnh phúc. Công bằng trong mỗi tình tiết không có tính bắc cầu mà cần có điểm dừng để mọi thứ được giải tỏa và tiếp tục phát triển. Vì thế tôi không chắc một happy ending ở Secret Garden nhưng với cách cấu trúc bộ phim khá tốt cho tới tập 8 thì một tình tiết cố nhân văn hóa câu chuyện bằng sad ending sẽ khiến câu chuyện trở nên vụng về không phải phong cách thường thấy ở biên kịch Kim Eun-sook. Những tiền đề được biên kịch sắp đặt cho phép người xem hy vọng ở happy ending. Riêng cá nhân tôi, tôi hy vọng ở một kết thúc hợp lý và công bằng như đã đề cập, để Secret Garden vẫn tạo được dư âm khi vẹn toàn trong cái bất vẹn toàn như tạo hóa. Một yêu cầu khó đối với một phim Hàn nhưng tôi hy vọng có thể sau 5 tác phẩm đã xem của biên kịch Kim Eun-sook, tác phẩm này sẽ vượt qua được ngưỡng đánh giá mà tôi dành cho phim của chị với sự đột phá.

*Mùa hạ rớt là từ dịch giả Bằng Việt sử dụng lần đầu khi dịch bài thơ  Babie leto của nữ thi sĩ người Nga Olga Bergolts, người ta thường dịch Indian Summer là mùa hạ Da đỏ, hoặc mùa hè Ấn Độ.

Categories: Korean dramas | Tags: | 36 Comments

Post navigation

36 thoughts on “Mùa hạ rớt* và một chút triết lý trong Secret Garden

  1. Loveirina1

    Ohanami viết hay quá. Hẳn là hồi học phổ thông Ohanami chắc chắn rất siêu văn ^^. Phim Hàn thường lãng mạn mà, mà cũng vì cuộc sống sao nó chẳng được một góc như phim nên con người ta (nhất là phái nữ) lại hay mê phim đến vậy. Thực tế trần trụi, xung quanh mình, ko nói những chuyện thảm khốc về tình người, tình đời, cũng đầy rẫy những chuyện khiến mình nghe kể còn thấy xót xa. Xem thêm một bộ phim có ý nghĩa, đôi khi là chuyện ko có thực (hoặc ít khả năng thành hiện thực) cũng góp thêm chút nắng cho mùa đông lạnh giá của cuộc đời.

  2. Ginko

    Ohanami biết gì không? Ginko đang rất hạnh phúc.
    Vì sao á? Vì được đọc một bài viết hay như vậy, lại còn đề tặng mình nữa. Ginko không nói ngoa đâu, đang ngồi cười toe toét đọc đi đọc lại bài này, sung sướng vì có người cùng hứng thú với chi tiết này như mình, và hạnh phúc vì nhìn rộng và sâu hơn được vào vấn đề nhờ những gì mà bạn mình viết ra.

    Cảm ơn Ohanami ^^

    Thích cái cách gọi của Ohanami, “Mùa hạ rớt” và “Mùa chính” của cuộc sống của hai nhân vật chính. Thích “những hạt mưa tinh khôi thần thánh” mà giờ nhìn vào poster mình mới hiểu tại sao lại có những hạt mưa “tạt ngang” qua như vậy.

    Ginko cũng cực kì ngạc nhiên và thú vị khi biên kịch chỉ để phép màu xảy ra trong một thời gian ngắn, hai nhân vật còn chưa có sự thức tỉnh thật sự. Nhưng lại nghĩ như thế là đủ để họ có một cơ hội để nhìn nhận, khám phá lại bản thân và mở ra một cách nhìn mới, mà như Ohanami viết “họ cần phải đi trong chính thể xác của bản thân để hiểu người kia vì cuộc đời người kia vẫn cần những bí ẩn để tìm hiểu và khám phá”.

    Biên kịch Kim chắc chắn cũng sẽ rất hạnh phúc khi được đọc bài phân tích này, thật sự là như thế. Bây giờ Ginko tự giận mình vì trình tiếng Hàn không đủ để viết thư gửi b.k Kim, thôi thì ta lại đành chia sẻ với nhau ở đây vậy ^^.

  3. Pingback: Secret Garden – tập 1 « GinkoVal's Garden

  4. kaze

    NH biết gì không? ^^
    Đôi khi người ta thích 1 điều gì đó không phải vì chính nó, mà vì cách 1 ai đó nghĩ về điều đó. Kaze thích Secret Garden mất rồi ^^

  5. NH

    Ôi thấy có người thích hiện tượng này như mình nên NH hứng viết đó chứ, nguyên topic KST NH có đọc sơ thì không thấy ai nhắc đến hiện tượng này hết nên cũng rầu rầu. Gặp được Ginko nhắc đến mừng quá trời mừng. ^^

    @Irina: đúng là đời sống không đẹp như mình mơ ha, mà cũng đúng luôn là nếu cuộc đời đẹp hết rồi thì người ta lo tận hưởng cuộc đời chứ đọc sách xem phim làm gì. NH thích phim Hàn cũng vì vậy, vì nó lãng mạn! Đặc tính của mỗi nền điện ảnh mỗi khác ha.

    @Ginko: ”Mùa hạ rớt” là lời dịch của nhà thơ Bằng Việt cho một bài thơ Nga nói về hiện tượng Indian Summer, NH chôm về vì NH thích gọi là mùa hạ rớt hơn, nghe hay ha. Bằng Việt dịch mấy bài thơ toàn sử dụng từ đắt nên NH thích. ^^

    Mà NH thích hiện tượng này lâu rồi đó, NH thích những hiện tượng lạ nên quan tâm tới mấy vụ khác lạ lắm, cái phim Late Autumn NH thích vì nó cũng đề cập đến hiện tượng này, những thời khắc đẹp và mong manh trước khi đổi thay. Ginko thấy đó Hyun Bin chọn phim mà cứ rà đúng gu NH mà chọn bảo sao NH không thích Hyun Bin được!^^

    @Kaze: Secret Garden xem cũng được lắm Kaze ơi. ^^ Chuyện tình yêu này không có hơi thở hiện thực như mấy phim NH thích nhưng nó có những ý nghĩa hiện thực hòa trong mơ tưởng rất thú vị.

  6. Ginko

    Hóa ra Late Autumn cũng đề cập đến hiện tượng này. Hyun Bin có duyên với mùa này rồi. Ohanami thích Hyun Bin là đúng gu quá rồi còn gì.

    Xem đến Secret Garden Gk mới biết tới hiện tượng Indian Summer đó, trải qua mấy ngày nắng ngắn ngủi cuối thu hoài, thấy nó ấm lạ thường nhưng lại chưa bao giờ biết nó có một tên gọi riêng. Xí hổ ghê. Xem tới SG thấy đề cập đến mới ngạc nhiên đi tìm hiểu ^^

    Ohanami post luôn bài thơ của nhà thơ Bằng Việt vào đây đi, dùng từ hay quá. Hình như ngoại trừ bài thơ “Bếp lửa” của nhà thơ Bằng Việt thì Ginko ko nhớ thêm được bài nào của ông.

  7. NH

    Mùa hè rớt đây!
    (nữ tác giả Olga Berggoltz, dịch giả Bằng Việt)

    Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ,
    Cái nóng êm ru, màu trời không chói,
    Mùa hè rớt – cho những người yếu đuối,
    Cứ ngỡ ngàng như mới bắt đầu xuân!

    Trên má, mơ hồ tơ nhện bay giăng,
    Khe khẽ như không, nhẹ nhàng, phơ phất,
    Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất,
    Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu!

    Những trận mưa rào đã tắt từ lâu,
    Tất cả thấm trong cánh đồng lặng sẫm…
    Hạnh phúc – hiếm hơn khoé nhìn say đắm
    Ghen tuông – dù chua chát cũng thưa hơn!

    Ôi cái mùa đại lượng rất thân thương,
    Ta tiếp nhận, vì ngươi sâu sắc quá!
    Nhưng ta nhớ, trời ơi, ta vẫn nhớ,
    Tình yêu đâu?… Rừng lặng, bóng sao im.

    Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm,
    Ta biết lắm, thời gian đang vĩnn biệt…
    Nhưng chỉ mãi bây giờ, ta mới biết
    Yêu thương, ngậm ngùi, tha thứ, chia tay…!

    Để NH ghi chú thêm nguồn gốc từ này mới được vì thấy nên ghi, không rõ tại sao, cứ ngỡ ai cũng biết rồi nên NH lười. ^^ Từ này dịch đúng từ tiếng Nga là mùa của những người phụ nữ đến tuổi nồng nàn thì phải nhưng Bằng Việt dịch sáng tạo lắm, từ rớt quá đắt. Hihi

  8. Ginko

    Ôi cái câu Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu là từ bài thơ này sao? Câu thơ này Ginko biết, nhưng sao lại thờ ơ đến độ không biết đến bài thơ nhỉ?

    Bằng Việt dịch hay thật. Mình cũng chẳng biết bản gốc của bài thơ thế nào, nhưng bản dịch dùng nhiều từ đắt, giàu hình ảnh quá. Hay!

  9. Ginko

    Vừa thấy Ohanami ghi chú thêm cái nghĩa của Indian Summer từ Wiki, có lẽ mình cứ nên để Indian Summer hoặc dịch một cách văn vẻ là “Mùa hạ rớt” theo từ của nhà thơ Bằng Việt. Không rõ từ này bên thuật ngữ chuyên ngành dịch là gì. Vì bản thân từ Indian Summer cũng đã có đến mấy luồng ý kiến khác nhau về từ này nhé, có thể hiểu như “Mùa hè của người da đỏ” vùng Bắc Mỹ, nhưng cũng có thể hiểu như “Mùa hè Ấn Độ” khi những con tàu xuyên Ấn Độ Dương vào mùa này. Wiki có dẫn link đến bài báo giới thiệu những tranh cãi xoay quanh từ này đấy Ohanami.

    http://www.usatoday.com/weather/resources/basics/indian-summer.htm

    Nhưng Indian Summer hiểu theo nghĩa của người da đỏ vùng Bắc Mỹ có lẽ hợp lý hơn ấy nhỉ ^^

  10. NH

    Bài này dịch không sát nghĩa đâu nhưng dùng từ hay quá nên NH thích. ^^
    Toàn hình ảnh độc đáo đầy màu sắc vẽ nên bức tranh Indian Summer ha, thích cách dùng từ của Bằng Việt lắm.

    Nhà thơ là bậc thầy của việc sử dụng từ ngữ mà, dịch sát nghĩa đọc ít thấy chất thơ hơn nên nhiều khi NH không thích lắm, bài này NH nhớ nhất từ rớt, câu thơ Ginko trích dẫn NH cũng rất thích. ^^

    NH có đọc đâu đó lâu rồi tâm linh và tôn giáo của người Da đỏ ở Bắc Mỹ thấy có đề cập đến những vị thần gọi nắng trở về trước mùa đông đó Ginko. Đọc sách thì phải nhưng lâu rồi.^^ NH cũng biết có tranh cãi về từ mùa hè Ấn Độ và mùa hè của người Da đỏ, ngoài ra còn có một cách dịch là mùa hè kéo dài nữa nhưng NH cũng như Ginko nghĩ màu hè của những người da đỏ hợp lý hơn. ^^

  11. Hay quá chị Ohanami ơi, hay tới quay quắt cả người ^^
    Em cũng chỉ nghĩ về Mùa hè Ấn Độ đơn thuần như một hiện tượng đặc biệt, ẩn dụ của phép màu mà biên kịch đã nhấn mạnh ở đầu phim để sau này kết thúc việc tráo đổi linh hồn của JW và RI bằng một trận mưa, nhưng không thể nghĩ sâu sắc được như chị. Mà mỗi lần đọc bài chị Ohanami viết xong, người em cứ bần thần mãi, giống như gặp cái gì mà xao xuyến lắm ^^

    Bài thơ “Mùa hè rớt” em đã từng đọc qua, nhưng ko biết nó miên tả về hiện tượng Indian Summer, đúng là mình nghĩ hay biết cái gì cũng nửa vời :(. Em cũng thích thơ Bằng Việt, hồi nhỏ là Bếp lửa và sau này là những bài thơ dịch từ tiếng Nga. Thời cấp 3 mơ mộng, em từng đọc Pautovki và thuộc cả bài thơ “Thơ tình ngày biển động” của Bằng Việt. Đúng như chị Ohanami nói, Bằng Việt lựa từ rất đắt.Thơ ông và truyện của Pautovski luôn cho em cảm giác về những niềm vui và những nỗi buồn hết sức đằm thắm, dịu dàng nhưng mãnh liệt.

    Trời ơi buổi sớm quá chừng thơm
    Anh gặp lại hương sen, năm anh mười tám tuổi
    Một ánh vui táo tợn của mùa hè
    Khi những vệt ong hôn lên nhụy hoa cháy bừng như vệt lửa
    Chút xôn xao trong hàng cây nắng nhỏ
    Giọt nước tròn lung linh trong lá sen
    Cả gợn sóng mơ hồ trong đáy mắt riêng em
    Màu trời xám mênh mông ngày động biển…
    (Thơ tình ngày biển động )

    À chị Ohanami ơi, cho em trích một đoạn phần giải thích về Indian Summer của chị về facebook cá nhân nhé, em đang mê mẩn bài Mùa hè rớt và Note nó lại để đừng quên ^^

    Hug hug chị Ohanami ^^

    • NH

      Bằng Việt là nhà thơ Hà Nội mà, những nhà thơ Hà Nội chắt từ hay nhất Việt Nam. ^^
      Thích bài thơ ”Thơ tình ngày biển đông” mà Marduk trích nữa, NH thích những động từ và tính từ mạnh được Bằng Việt sử dụng. ^^

      Hiện tượng Indian Summer ở Nga sớm hơn ở các nước khác nên khoảng thời gian mùa hạ rớt ở đầu thu, còn ở các nước khác là cuối thu nên khoảng thời gian đó trở nên thi vị và được văn học chú ý. Một bộ phim khác NH cũng rất thích là Before Sunset cũng là tư tưởng này nhưng phong cách Tây hơn. ^^

      Marduk cứ thoải mái trích dẫn thôi. ^^

    • Em cũng thích Before Sunrise và Before Sunset lắm chị ^^

  12. loveirina1

    Hoá ra là thơ dịch của Bằng Việt à. Thanks Ohanami nhiều lắm. Thích những bài Ohanami viết, rất nồng nàn, như say rượu ấy. Irina nghe câu Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu! hoài mà giờ mới biết nguồn gốc. Hồi học phổ thông Irina thích bài Bếp lửa lắm ^^, còn thuộc nghêu ngao đến giờ. Chưa bao giờ thích mùa hạ cả, nhưng hiện tại thì thích “mùa hạ rớt” gần bằng mùa thu rồi ^^

    • NH

      Haha, cái tên mùa hạ rớt thi vị quá mà, câu dịch của Bằng Việt thì quá đắt.
      Khi NH dùng từ mùa hạ rớt, NH nghĩ ai cũng biết bài thơ này vì thật sự câu Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu được nhiều người biết đến, hóa ra là nhiều người quên tên của nó ghê đó. Hạ rớt là một chút gì đó của Thu mà, phải thích chứ!

  13. Chị Ohanami nhắc đến nhà thơ Hà Nội, bỗng dưng em nhớ tới Dương Tường- dù bác ấy gốc ko phải HN . Dương Tường là dịch giả nổi tiếng và em thích những tác phẩm của bác ấy dịch. Thơ Dương Tường cũng có nhiều từ đắt lắm chị Ohanami. Cho em trích một bài em thích ở đây nhé, dù nó có hơi lạc đề ^^

    Serenade II
    Ôi em tháng chín tình heo may
    Màu phùn dạ khúc ràn ngón tay
    Đàn ơi mênh mênh kinh tuyến mộng
    Đêm rất Chopin
    và khói lay

    ^^
    Có ai thích thơ Dương Tường giống em không ?

    • NH

      NH biết vài bài Dương Tường dịch tuy nhiên không tâm đắc bài nào hết. Kiểu thơ cắt dòng tư duy không trọng vần nhưng dùng từ trau chuốt không phải gout của NH nên cũng ít chú ý đó Marduk, ^^ NH thích kiểu thơ cắt dòng dùng từ mộc mạc hơn. ^^

      Nhưng NH thích đoạn này trong bài tôi đứng về phe nước mắt.

      …ngã tư
      cột đèn
      ô kính
      những ngón tay mưa
      xập xòe kỉ niệm
      em
      mười chín
      mưa bụi sao …

      Cách cấu trúc gãy của khổ thơ thú vị ,từ ngữ cũng đơn giản …

    • Bài này sao giông giống Hà Nội Phố của Phan Vũ, chị Ohanami có thấy vậy không? Bài HN Phố thì dài quá, nhưng em hay nhầm lẫn bài này của Dương Tường với một chương trong HN Phố.

  14. NH

    Đoạn này phải không Marduk?

    anh còn em cánh cửa sắt
    Lâu ngày không mở.
    Nhà ai ?
    Qua đó.
    Bâng khuâng nhớ tuổi học trò
    Còn em giàn thiên lý chết khô,
    Cỏ mọc hoang trong vườn nắng,
    Còn em tiếng ghi ta
    Bập bùng
    Tự sự
    Châm lửa điếu thuốc cuối cùng
    Xập xòa
    Kỷ niệm.
    Đêm Kinh Kỳ thuở ấy,
    Xanh lơ …

    NH nhớ vì đoạn xập xòe / xập xòa kỷ niệm đó Marduk

    Hà Nội phố dài quá, cắt dòng cũng ”hiền ” hơn Dương Tường một chút ha. NH thích đoạn trích của Dương Tường. ^^

    • Chính xác luôn chị Ohanami ơi ^^. Em thích đoạn này nhất trong bài Hà Nội Phố đó chị. Thích luôn màu xanh lơ trong câu cuối cùng hihi ^^

  15. Ginko

    Trời ơi hai chị em nhà này bây giờ ngâm thơ phổ nhạc nữa sao? Tại bài viết của Ohanami gợi hình ảnh, gợi cảm xúc quá mà.
    Ginko có nghe nói đến thơ Dương Tường, nhưng mà không thuộc bài nào hết :(.

    @Ohanami, Ginko chuẩn bị đem bài của Ohanami đi quảng cáo, he he, không có cấm nhá!!!

  16. NH

    @Marduk: NH cũng thích từ xanh lơ, nhưng không thích màu xanh lơ. ^^ Đúng thi sĩ Hà Nội dùng từ hay ha, màu sắc tả rất dịu dàng…

    @Ginko: Thanks.
    Nhưng mà NH và Marduk chỉ chèn chèn vài câu thơ chứ ngâm phổ gì đâu!!! NH cũng rất ít khi thuộc thơ, thích câu nào nhớ câu đó thôi mà. ^^

    • Ginko

      Từ xanh lơ trong bài thơ trên hay quá.
      Nhưng Ginko cũng không thích màu xanh lơ.
      Ginko thích màu xanh biếc hơn ^^

    • Hihi, xanh biếc thì mạnh mẽ sôi nổi quá. Em thích xanh lơ vì nó vấn vương hơn ^^

    • Ginko

      Chị thích từ “biếc” vì nó thăm thẳm…., không thấy sôi nổi đâu, chỉ thấy cái gì đó rất sâu ^^

  17. Cat

    O thay áo rồi nhỉ? Lạnh! (Thực sự ko thấy gì ^^)

    • NH

      Nhờ theme không thấy gì mà NH lâu rồi mới thấy Cat. ^^
      Cat cũng đang xem Secret Garden?
      NH đang thử theme đó Cat, lâu lâu thay đổi cho nó mới mới chút dù ưng cái theme kia lắm. ^^

  18. A chạy vô còm men là mới đọc cái đoạn “tỏ tình gián tiếp” của Huyn Bin xD
    – nhờ blog của NH xD –
    Trời ơi, mình có cần nói là nghe ảnh nói vậy “mình muốn bỏ ảnh vô giỏ quá hà” hong xD?
    Hehe
    Cùm men qua Secret garden :p
    Thích cái tựa bài của NH :x, thích bài viết nữa :p
    Mình cũng coi Secret Garden, và theo ý kiến cá nhân thì đây là phim Hàn thú vị nhất trong khoảng thời gian 6, 7 tháng trở lại đây mà mình có cơ hội coi, dù mình cũng tua tua tua hơi nhiều nhặn, nhưng ít nhất những cảnh có nhân vật chính thì mình hong tua xD.

    Secret garden có lời thoại đột phá so với mấy phim Hàn khác, cách đối đáp sắc sảo và thông minh của mấy nhân vật chính làm mình vừa sững sờ vừa vỗ đùi khen hay xD. Nhất là nhân vật của Huyn Bin, ai đoán trước được ảnh nói gì mình gọi là sư phụ á =)).

    Ngoài ra còn thích hai điểm khác của phim là, những lúc Joo Won tưởng tượng Ra Im đang ở bên cạnh, cách đạo diễn thể hiện những cảnh này theo ý riêng của mình là rất đắt xD, tại vì coi xong mình ngơ ngẩn mơ màng quá chừng. Thứ hai là câu mà Joo Won nói “tôi sẽ làm nàng tiên cá của em” (hay câu gì từa tựa vậy, huhu quên mất rồi T_T).
    Phim tạo hứng thú cho mình xem tiếp và không đoán được kết phim xD. Nói chung là thích Secret garden nhất trong những phim Hàn phát sóng năm 2010 mà sữa có được xem xD.

    “Mùa hạ rớt chỉ để người ta hiểu rằng người ta cần nhìn lại-chớp lấy để rồi tiếp tục lặng lẽ đi vào mùa đông bất diệt của tạo hóa.”

    Thích câu này quá 😡

    • NH

      NH cũng không thích tuyến phụ trong phim đó Trasua. ^^ Nhưng NH cũng đánh giá nó là phim Hàn khá nhất năm, hay chính xác là drama có nhân vật Joo-won hay nhất năm. ^^ Mà NH với Ginko đang chiến đấu bên KST để chê cặp phụ. LOL

      Thoại trong phim hay, NH đoán được sơ sơ nha, thường đúng ý chứ không đúng chính xác câu từ, NH quen với thoại của biên kịch này mà. Hyun Bin diễn hay ha. Trasua thích Hyun Bin vậy xem hết phim Hyun Bin đóng chưa ha?
      Hyun Bin nói câu đó NH cũng bị rung rinh nên mới vác về nữa, dù NH chai lắm á. NH bị dị ứng với kiểu nói màu mè một chút nên rất ưg kiểu kiệm lời, chỉ nói khi cần thiết mà thôi.

      NH cũng không rành về icon nữa, nghĩ đó là một cách biểu hiện nồng nhiệt ha!

    • í hic
      hôm nay mới thấy reply của Ohanami T_T
      dạo này wordpress bị khùng nên lúc vào được lúc vào không T_T

      “Trasua thích Hyun Bin vậy xem hết phim Hyun Bin đóng chưa ha?”
      Nếu chỉ tính những phim Huyn Bin đóng vai chính thì mình coi được 3 phim xD – nhớ cái hồi lúc mới xem Worlds Within xong là Huyn Bin có bao nhiêu phim mình đều muốn lùng về xem cho đủ, nhưng mà so với Worlds within thì không phim nào bằng hết xD. Dù phải nói là mình khá ấn tượng với nhân vật của anh trong Snow Queen – nhất là cảnh cuối xD.
      Kể cả movie anh đóng mình cũng có xem A Millionaire’s First Love và định sắp tới sẽ xem Late Autumn :p.

      “Hyun Bin nói câu đó NH cũng bị rung rinh nên mới vác về nữa, dù NH chai lắm á. NH bị dị ứng với kiểu nói màu mè một chút nên rất ưg kiểu kiệm lời, chỉ nói khi cần thiết mà thôi.”

      Hôm trước định chạy vào méc NH là bọn báo lá cải nó đồn HB chia tay SHK làm mình buồn hết mấy phút T_T, sự thực là mình dễ có cảm tình với các diễn viên đã yêu hoặc có gia đình (ôi khùng ghê xD) nên mình nghe vậy vừa lo vừa tiếc T_T.

      Đang đọc bài review Secret garden của NH :p. Dù thực sự càng về sau nó càng làm mình thất vọng thôi ;___;. Nhưng đúng là so với những kdrama mình đã xem năm nay thì Secret Garden thực đã hay hơn hẳn rồi ;____;.

    • NH

      Trà Sữa đọc qua bài review Friend, our legend NH viết thử xem có hợp với phim không nha, Hyun Bin đóng phim đó hay, nội dung cũng hay, có chất noir của xã hội đen, xem xong cảm xúc đọng lại nhiều, quay phim đẹp.^^ Thích Hyun Bin xem Friend, our legend sẽ không thất vọng, chỉ sợ khác gout thôi.

      Hai drama hay nhất của Hyun Bin là Friend, our legend với Worlds Within, NH thích đặc biệt hai phim trên cùng với MNIKSS. Secret Garden xem cho vui thì cũng ổn, NH đoán khúc sau nó lãng mạn sến nên không thất vọng lắm, thấy cũng được.^^

  19. ủa mà tại sao gương mặt iu thương : x nó thành ra như vầy 😡
    huhu
    (chết lạc đề T_T)

  20. Archkenzo

    Đọc xong, em tự thấy mình kiến văn còn hạn hẹp. 🙂

    • NH

      Bạn khiêm tốn rồi, bài viết viết về một hiện tượng NH vô cùng yêu thích nên cảm xúc đến tự nhiên vậy thôi. ^^
      Cảm ơn bạn đã ghé blog. ^^

  21. anna

    БАБЬЕ ЛЕТО
    (Olga Berggolts)

    Есть время природы особого света,
    неяркого солнца, нежнейшего зноя;
    Оно называется
    бабье лето
    и в прелести спорит с самою весною.

    Уже на лицо осторожно садится
    летучая, легкая паутина…
    Как звонко поют запоздалые птицы!
    Как пышно и грозно пылают куртины!

    Давно отгремели могучие ливни,
    все отдано тихой и темною нивой…
    Все чаще от взгляда бываю счастливой,
    все реже и горше бываю ревнивой.

    О, мудрость щедрейшего бабьего лета,
    с отрадой тебя принимаю… И все же.
    любовь моя, где ты, аукнемся, где ты?
    А рощи безмолвны, а звезды все строже…

    Вот видишь — проходит пора звездопада,
    и, кажется, время навек разлучаться…
    …А я лишь теперь понимаю, как надо
    любить, и жалеть, и прощать, и прощаться…

    Cảm ơn ohanami đã cho mình nhớ lại bài thơ này, lại nhớ nước Nga dù chưa một lần được đặt chân, nhớ thời sinh viên, nhớ tiếng Nga mà mình đã gần quên hết. Mùa hạ rớt…

    • NH

      Cảm ơn Anna đã ghé blog và về bản thơ tiếng Nga, dấu ấn Liên Xô một thời với người Việt thật khó quên. Bài thơ thật hay và gợi nhiều kỷ niệm.^^

Leave a reply to Quờ Quạng Cancel reply

Blog at WordPress.com.