Posts Tagged With: musical

Shut up flower boy band – Một thoáng tuổi trẻ

Là một phim về tuổi trẻ đẹp và một đoạn kết thông minh, phù hợp với diễn tiến của phim. Khẳng định là như thế, khi tôi dám cá khó có drama Hàn nào viết về tuổi trẻ (trong sáng) khá hơn Shut up.

Shut up flower boy band theo dòng phim thần tượng là chuyện không thể phủ nhận, nhưng điểm xuất sắc nhất ở phim là đoạn kết đã bức phá được ra tính chất thần tượng để tự trưởng thành trở nên một phim về tuổi trẻ, về ước mơ và lý tưởng sống trong cuộc hành trình tìm kiếm bản thân.

Điều tiếc nhất ở đây là phim thiếu một chút ngẫu hứng hơn nữa để vẽ nên cảm hứng của khán giả gần hơn.  Tuy nhiên nếu bạn đang tìm kiếm một bộ phim trẻ trung nhưng không trẻ con, một phim vui vẻ nhưng không thái quá, một phim đi được từ trí óc vào trái tim thì nên tìm xem Shut up flower boy band, để bỏ quên đi cái lý thuyết một phim cảm bằng trái tim thì phải treo não lên cành quất, bỏ rơi luôn lý thuyết một phim vận óc để cảm thì không thể đi vào lòng người.

Tuổi trẻ là những kỷ niệm đẹp của đời người vì tuổi trẻ có nét vui vẻ trong hoang mang, có nhiệt huyết dám yêu dám bỏ và có sự trãi nghiệm đang lớn dần lên, đang tịnh tiến phát triển thành những trầm tích lắng lại như phù sa đắp bồi một ốc đảo khi chu du trên dòng đời, ốc đảo hạnh phúc.

Tuổi trẻ còn đẹp bởi có tình bạn và tình yêu, đẹp bởi chính sự đấu tranh giữa tình bạn và tình yêu như thế, để học cách chia sẻ và lựa chọn trong cuộc đời nhiều đánh đổi. Những thanh niên nam nữ trong phim đã có một thời hoa mộng với trãi nghiệm tình bạn đẹp đẽ, tình bạn của những con người không muốn cô đơn, nhưng cũng không muốn bạn mình cô đơn. Để rồi dù biết buổi tiệc nào cũng phải chia ly, nhưng cũng biết cách chia ly như thế nào mới có được dư vị lưu lại trong lòng người. Để rồi mỗi người mỗi ngã nhưng những người hiểu nhau sẽ không bao giờ mất nhau.

3* rưỡi 🙂 Nên thôi rate 4* cho tuổi thanh xuân đã mất của chúng ta. ^^

Continue reading

Categories: Korean dramas | Tags: , , | 10 Comments

Review 5 movie có Shin Min-ah.

Shin Min-ah

Nhân dịp hứng thú với diễn xuất dễ thương của Shin Min-ah nên tìm phim cô đóng để xem. Dòng phim Shin Min-ah chọn trong điện ảnh không có phong vị riêng mà theo cách chọn đại trà của những diễn viên nữ Hàn Quốc bây giờ. Đa số các phim cô đóng là phim bi kịch, hành động đậm chất Hàn. Với các phim đã xem của Shin Min-ah tôi đã xem thì phim hành động khá nhất là La Dolce Vita đóng cùng Lee Beung-hun, phim tình cảm khá nhất là The naked kitchen đóng cùng Joon Ji-hoo. Và dĩ nhiên sẽ review hai phim đấy. Ngoài ra phim hài-ca nhạc của cô đóng với Joo Seung-woo xem cũng khá được. Còn lại các phim khác khá bình thường nếu không nói thẳng là dở. Cùng đi lang thang theo thứ tự xem của tôi vậy.

La Dolce Vita

La Dolce Vita:

Phim này xem lâu rồi và giờ không nhớ thật rõ các chi tiết của nó. Tuy nhiên vẫn nhớ những cảm xúc mà nó mang lại khi xem. Phim hành động này xem hấp dẫn tuy không thật sự thuyết phục và có vẻ Lee Byung-hun diễn quá tốt nên át cả những diễn viên khác khiến tôi nhớ về nhân vật của Lee nhiều hơn. Tuy nhiên vẫn nhớ ấn tượng nhẹ nhàng trong vai diễn của Shin Min-ah bởi cái nhìn man mác buồn trong lo lắng của cô. Như thế đã là thành công với một nhân vật nữ trong một bộ phim hành động mà nam chính chiếm nhiều đất diễn hơn. Phim còn một vài chi tiết nhr không hợp lý nhưng … bỏ qua vậy vì các phần khác logic át được các yếu tố vô lý đó. Điều tôi không thích nhất ở phim này là đoạn kết cường điệu của nó. Đoạn kết ấn tượng nhưng cách thể hiện của nó dường như miêu tả quá nhiều mà thiếu đi những khoảng lặng tôi nghĩ là cần thiết để đong lại sâu hơn trong khán giả ngoài sự bi thương của nó. Nhưng mà nhìn chung thì duyệt phim này vì tính hấp dẫn của nó và diễn xuất khá ổn của các diễn viên. Nhớ màu đỏ đen trong đoạn kết được thực hiện tốt, tạo dư ảnh màu đỏ trong đầu tôi đến giờ. Đây là một phim điện ảnh Hàn Quốc làm tốt.

Rate :7/10

A Million

A million:

Phim này dở. Kịch bản yếu, cảm xúc nhân vật trống hoắc, mối liên hệ rời rạc. Mục tiêu của kịch bản rộng quá nên loãng và lãng. Một cuộc chiến trả thù hướng vào sự vô tâm, hèn nhát của con người. Kẻ ác được xây dựng vô vị ngoài sự dã man mà hắn có. Tương tác giữa mối quan hệ trong phe ác dở chứng cũng phi logic nốt. Nói chung là xem được phần đầu sẽ đoán được đoạn cuối mà thôi. Về phe Thiện, 9 nhân vật nhưng các nhân vật được khắc họa hời hợt với sự mơ hồ trong cách xây dựng. Hầu như không có nhân vật nào tạo được ấn tượng với tôi, ngay cả sự vô định của họ cũng không tạo được ấn tượng. Cách xây dựng theo hướng dòng phim thriller của phim này thất bại toàn diện trong kịch bản. Cảm xúc của các nhân vật được miêu tả hời hợt, suy luận của họ cũng không thuyết phục, thâm chí phi logic. Tính nhân bản được lồng ghép lộ quá nên hời hợt khi không đặt được tính nhân bản ngầm vào mạch cảm xúc của các nhân vật. Từ những lý do đó kéo theo tập hợp tình tiết rời rạc, liên kết yếu, thiếu tính thuyết phục. Ngoại cảnh phim bình thường dù cố tạo ra vẻ bất thường. Nhìn chung đạo diễn không để lại ấn tượng gì, phim nhạt và loãng.

Rate: 2/1o

Go Go 70s

Go Go 70s:

Phim ca nhạc với sự góp mặt của Jo Seung-woo. Tôi thích cả hai diễn viên chính nên xem tuy tôi chẳng thích dòng phim ca nhạc chút nào. Đặc biệt đây lại là về nhạc rock ‘n rool, kiểu nhạc tôi…sợ vì độ lớn của nó. Chắc hẳn chẳng nói đến cái gì về nhạc nhẽo trong phim được rồi vì khi xem tôi để volume ở mức rất thấp. Tuy nhiên điều tôi ý kiến nhất khi bắt đầu xem phim là tạo hình của các nhân vật-mái tóc của họ. Fan rock ‘n roll chắc hẳn la rầm trời khi đọc vế tiếp theo quá, tôi muốn cầm kéo xẻng mấy mái tóc dài đó ghê gớm.

Tập trung vào vấn đề phim vậy, với rất nhiều điều dị ứng như thế nhưng nội dung phim và cách thể hiện của phim vẫn khiến tôi đánh giá nó là phim ca nhạc xem được, nhiều tình tiết hài hước thú vị với diễn xuất tương đối tốt của các diễn viên. Nội dung phim kể về một nhóm nhạc có thực được xem là nhóm nhạc rock ‘n roll đầu tiên ở Hàn . Thì dĩ nhiên đọc mỗi câu đó sẽ thấy hết diễn biến của phim rồi nên tôi sẽ không đề cập nhiều. Điểm thu hút tôi ở phim này không phải cốt truyện mà ở các tình tiết nhỏ hơn và dễ thương hơn. Chất ngẫu hứng trong những thanh niên mê rock ‘n roll dễ thương. Tuy nhiên phải nói trong phim này nhân vật ấn tượng tôi nhất là nhân vật của Shin Min-ah với những điệu nhảy hoang dại mang đậm chất Châu Phi. Có lẽ do nhân vật này là nhân vật nữ chính duy nhất nên nổi bật hơn hẳn các nhân vật nam. Tôi không nhớ nhiều lắm riêng mỗi nhân vật nam nhưng tôi nhớ nhiều đến tình bạn của họ, chúng không được miêu tả sắc nét và góc cạnh nhưng dễ thương và chấp nhận được với thế giới của những chàng trai đơn giản muốn nổi loạn với rock ‘n roll. Và vì đây là thế giới của những chàng trai nên lời thoại trong phim sử dụng khá nhiều tiếng lóng, sẽ một trở ngại với những khán giả yêu thích sự trong sáng trong văn từ, nhưng đối với tôi thì không sao.

Tôi thích những màn biểu diễn trong phim ngoại trừ âm lượng của nó. Ý tôi là tôi thích những cảnh ngẫu hứng điên điên của rock ‘n roll đấy. những màn biểu diễn hết mình và hấp dẫn. Bạn sẽ được nghe Jo Seung-woo và Shin Min-ah hát rock ‘n roll thật (hình như là thế), vậy tại sao không xem nhỉ?

Rate: 6/10

 

Sad Movie

Sad movie

Sad movie không những là một bộ phim buồn như cái tên của nó mà còn tẻ nhạt nữa. Hầu như nội dung phim miêu tả lại những cuộc sống buồn tẻ để đưa ra những kết cục buồn tẻ. Ý nghĩa mà các nhà làm phim hướng tới cực đoan với sự tan tành trong nước mắt. Nhìn chung là phim vô hồn và gượng ép trong chuỗi tình tiết được xây dựng rất vụng về.  Tính cách nhân vật nhàm chán không có gì hấp dẫn. Nội dung này nếu đạo diễn xử lý khéo và nhuyễn mới thật sự bật lên được, chỉ đạo nghệ thuật trong phim yếu nên xem rất chán. Tuy nhiên an ủi là trong phim có vài cảnh khá dễ thương của cặp đôi của nhân vật do Shin Min-ah đóng. Chỉ dừng lại ở đó không hơn.

Rate: 3/10

The Naked Kitchen

The Naked Kitchen:

Phim này có cốt truyện giống như My Wife’s Got Married. Tuy nhiên đau lòng nhận xét là nó hay hơn My Wife’s Got Married của Son Ye-jin. Hay hơn không hẳn ở cốt truyện gây tranh cãi mà ở tính cách nhân vật trong phim. Tính cách nhân vật trong phim này ăn đứt những tính cách lợn cợn trong My Wife’s Got Married.

Như đã nói nội dung phim được thực hiện theo xu hướng mới chịu ảnh hưởng của dòng văn học tản mạn hiện đại. Nhưng xin đừng nhầm nó có liên quan gì đến bộ truyện đầu tay của nữ văn sĩ Banana Yoshimoto. Bộ phim này hoàn toàn độc lập với nội dung cuốn tiểu thuyết Kitchen đấy.

Tôi thích tính cách nhân vật trong phim, kiểu tính cách văn học có chút gì đó bất cần và nổi loạn ngầm định. Tôi thích nét bất cần trong tập hợp tính cách trong họ dù rằng các tình tiết trong phim khá đơn giản, nếu không khó tính nhận xét là vô lý và hơi nhạt. Tình yêu và những thay đổi trong tình yêu. Có nhau và mất nhau khi đang có nhau. Có chưa hẳn là vì đã có mà mất cũng chưa hẳn là đã mất. Tình yêu không rõ ràng và không bị lý trí điều khiển để tạo thành một tập hợp những tình tiết không thật sự sâu trong vấn đề nó đặt ra, và dừng lại ở mức mơ tưởng, nếu không nói hoang tưởng trong cuộc đời của những nhân vật trong nó. Tình yêu, tình dục và cảm giác đê mê trong tình yêu và tình dục. Cảm giác không cưỡng lại từ định mệnh dù vẫn muốn cưỡng lại với một đoạn kết không hợp logic kinh điển. Tôi lấy làm lạ tôi khá khó chịu với đoạn kết trong My Wife’s Got Married nhưng một cách nào đó tôi thích một đoạn kết tương tự như vậy trong The Naked Kitchen. Viết đến đây tôi dừng lại và sẽ quay lại với phim này bằng một bài review sau vậy.

The Naked Kitchen không phải là phim hay ở cốt truyện lẫn đạo diễn, diễn xuất. Nhưng The Naked Kitchen vẫn có độ cuốn hút riêng trong những thước phim trong lành khi kết hợp các chủ đề tình dục và tình yêu vào triết lý nấu ăn. Nếu xem phim với yêu cầu cao ở tính logic, The Naked Kitchen sẽ không đáp ứng tốt được, tuy nhiên để tìm cảm giác tình yêu mơ màng thì The Naked Kichen là một lựa chọn thích hợp. Tóm gọn lại tam giác tình yêu trong phim rất mông lung nhưng có giá trị cân bằng với lý do tồn tại nó có thể hiểu được chứ không như trong My Wife’s got Married tam giác tình yêu bị lệch và lý do tồn tại vô lý.

Rate: 6/10

Categories: Korean movies | Tags: , , , , , , | 1 Comment

Blog at WordPress.com.