Korean movies

Il Mare

IlMareHKTitle

Nói chung là người viết xem phim này lâu quá rồi nên review có lẽ nhớ nhớ quên quên.

Chỉ là cảm hứng đến, muốn viết review về tác phẩm buồn man mác của điện ảnh Hàn gần 15 năm trước khi dạo này đang nhớ nhung Jun Ji-hyun mà thôi.

Il mare là biển, biển cả mênh mông ôm ấp căn nhà cô độc vỗ về tiếng sóng.

Il mare là nơi giao hòa giữa quá khứ và tương lai,

giữa hư ảo và mộng mị.

Khung cảnh trong phim buồn thơ thác, âm hưởng trong phim buồn lãng du ru niềm hoang vu nào đấy trong không gian cô độc và rụng rơi. Man mác, trầm lắng và có một chút tình chìm vào điểm lặng khiến người xem mơ màng giữa hư thực khi một người ở quá khứ chạm vào tấm lòng một kẻ ở tương lai. Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: | 2 Comments

Wolfboy – Chờ một người đã hứa trở lại…

wolf-boy-2

Woftboy là một phim cảm động, đó là một điểm sáng của phim đủ để lay cảm xúc của khán giả thao thức vì những tình cảm của một nửa-con người.

Điều tôi xúc động nhất trong phim là ở sự thủy chung của nhân vật cậu chàng người sói của phim, sự thủy chung đủ khiến cõi lòng thấy đắng nghẹn cho một tình yêu trong sáng cứ mãi còn son sắt ươm mầm sâu trong những tầng mắt chơi vơi. Sự chung thủy đủ để nhắc người xem về những mảnh tình thuần chân được gieo vào một tâm hồn cô độc, đủ để trân trọng một làn hơi ấm tạt ngang qua cuộc đời, dù chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi để rồi đằng đẳng cả đời chờ mong.

Cậu chàng người sói được định mệnh thả vào một chuyện tình với cô bé ương ngạnh. Có nên gọi đó là tình yêu không? Bởi nó hơn cả tình yêu, mà là một niềm khắc khoải được trùng phùng giữa quạnh quẽ cô độc, là mảnh tình duy nhất dành cho một người con gái đã mang cả thế giới lại cho một kẻ nửa-yêu-nửa người, thế nên cô ấy là cả thế giới đối với cậu ấy. Cô ấy là nỗi nhớ, là chân trời mây bay, là biển khơi cuộn sóng, và là bờ mắt hằng mong mênh mang giữa mịt mù tuyết trắng bay.
Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: , | 6 Comments

Love 911 – Người cà chớn tình lại cà chớn hơn

Thú thật là sau khi xem nhiều movies Hàn dạo này, tôi chẳng thấy phim nó có chút gì mới mẻ. Không phải kiểu khóc tèm lem melodrama thì cũng kiểu phim phong cách cá nhân lên đồng hay cười xoèn xoẹt rom-com , theo cách nhìn của tôi là hài dơ, nói thẳng mất lòng thì chịu, thì cũng có một cái phim Hàn ổn ổn khiến tôi thích thú, và thấy được rằng tụi làm phim xứ Hàn không phải toàn hạng tèm lem xoèn xoẹt lên đồng như trên.

Nói 911 hay thì cũng chưa hẳn, nó không thuyết phục tôi đánh giá là hay. Nhưng Love 911 hoàn toàn là một phim xem được bởi vì nó là một phim biết lượng sức mình, và biết hòa nhịp với hiện đại thay vì ngập trong đống phong cách melodrama, romcom, phá cách bổn ác đã quá cũ kỹ ở xứ Hàn. Phim mang chút vẻ phớt đời, bụi bụi khi viết về những con người sống ờ thì cứ là sống, suy nghĩ nhiều làm gì cho mất công.

Nam nhân vật chính, lính cứu hỏa, tao sống bất cần kệ tao, tao thích làm anh hùng kệ tao, đời tao cho chó gặm cũng kệ tao. Tao cứ sống vì tao thích sống như thế, vì chưa quên được vợ đã chết thì tao nhớ. Tao cũng chẳng cần tâm sự với đứa nào tất, sống thì cứ sống, chưa chết là được, mà có chết thì coi như là hết.

Nữ chính, bác sĩ, bà đây thông minh từ bé, bà tinh lắm nên đừng có mà ăn hiếp bà, bà làm việc gì mà thấy đúng, và bà ứng xử kiểu gì mà bà không bị tổn hại. Bà cứ sống trên sự thông minh đó, nói láo cho vui, chả chết ai. Đoán việc kèm chẩn bệnh tinh như thần, cùng lắm chết não một bà bệnh nhân. Và bà nhào vào giải quyết sai lầm đơn giản đó theo cách bà nghĩ là tốt nhất, dù có xài chiêu thủ đoạn tí thì cũng mặc, chả nhiễu tí nào hòa bình thế giới, miễn bà không thiệt, hoặc thiệt ít hơn thì cứ biết vậy mà làm vậy.
Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: , , , | 52 Comments

Architecture 101: Tình đầu là cây ra hoa muộn

Chỉ cần nhắc hai tiếng tình đầu là đã khơi gợi biết bao nhiêu cảm xúc từ chúng ta-những con người ngập ngụa trong bộn bề cuộc sống. Tình đầu như cơn mưa lành lạnh một góc trời hay chân mây nào đó, để có kẻ đeo trên vai suốt cả cuộc đời chẳng thể nào quên, trong khi có người gởi gắm chút dư hương nơi những dấu tích cũ rồi lâu lâu lục lại hoài niệm. Vâng, hoài niệm tình đầu nghe có vẻ thơ thẩn quá, nhưng mấy ai trong chúng ta chưa từng thẩn thơ hoài niệm mảnh tình xông xênh ấy trong những xốn xang của giây phút đầu tiên-cảm giác tim rung lên khi lần đầu tiên quýnh quàng, chộn rộn và lâng lâng mơ ước những điều viển vông nhất.

Bạn bắt đầu biết nhớ khi nào? Và tim bạn biết đau khi nào? Đó chính là khi bạn đã yêu. Lúc đấy bạn đã yêu, nhưng tôi không chắc bạn đã biết yêu chưa, bởi oái ăm là chúng ta thường chỉ biết mình đã yêu khi đã xa khỏi mối tình ấy. Yêubiết yêu có gì khác nhau mà phải phân biệt rạch ròi như thế? Chúng đều là yêu cả, không phải sao? Tôi nói rõ như thế vì tôi không biết lúc yêu thì tôi đã biết yêu hay chưa, và tôi nghĩ đôi người cũng sẽ như tôi khi tình đầu đến thì lóng ngóng và bần thần. Nửa muốn tiến lên nhưng nửa lại sợ hãi muốn rút lui do thế giới ấy quá lạ lẫm không thể điều khiển, nửa thích người ta nhưng không nói, nửa biết người ta thích mình nhưng cũng không nói, cứ im ỉm làm thinh đối tốt với người ta, hay cứ im ỉm thinh lặng nhận tấm lòng của người ta mà thôi. Nếu bạn nói với tôi như thế về mối tình thứ mấy thì tôi sẽ không ngại ngần nói hành động như thế hoặc là dại khờ, hoặc là đểu cáng. Nhưng nếu bạn nói như thế về mối tình đầu thì tôi chỉ có thể nói bởi vì …nó là tình đầu vụng dại, khi con người ta chưa được tiêm vaccine nhận thức tình yêu-thứ mà mối tình đầu sẽ trở thành khi bạn đã chinh chiến trên tình trường. Tình đầu vốn dĩ đến lúc chưa có tiền lệ nào để chúng ta hình thành phản xạ của cảm xúc. Trong những giây phút của tình đầu là những lúc tâm hồn bị treo tòn ten như chiếc phong linh rung bần bật bởi cơn gió tình yêu, dù gió mạnh hay gió hây hây nhè nhẹ. Tình đầu vốn dĩ chông chênh như búp bê Mastrioska.
Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: , | 16 Comments

Spellbound

Spellbound là một phim hài đơn thuần kết hợp cùng những khoảnh khắc đẹp đọng lại với khán giả. Nội dung và dàn dừng không nổi bật, nhưng chỉ bằng diễn xuất của Son Ye-jin và Lee Min-ki đã khiến phim nổi bật giữa hàng loạt phim tình cảm-hài khác.

Nội dung phim kể về chuyện tình của một cô gái sống cô độc do bị ma ám, với một cậu chàng sống bằng nghề ảo thuật về ma…giả.Chỉ vậy thôi là đủ để tạo mọi tương tác giữa hai diễn viên chính, đầy sức hút và ngọt ngào khi hai con người vượt qua rào cản để yêu nhau. Khả năng làm chủ ống kính của hai diễn viên chính rất tốt, cũng như tương tác giữa hai diễn viên rất vừa vặn. Son Ye-jin quá dễ thương trong vai cô gái dễ thương…thương không dễ, Lee Min-ki thì quá cute trong vai anh chàng nhát gan run lập bập vì sợ ma nhưng đương đầu với sợ ma để say yes với tình yêu.
Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: , | 2 Comments

The Front line 2011


Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: | 4 Comments

Xuân hạ thu đông rồi lại xuân


Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: , | 6 Comments

Review 3 movie có Hyun Bin

Hyun Bin đóng được 6 movie tính đến hết năm 2011, trong đó có 4 movie đóng vai chính, 2 movie đầu tay đóng vai phụ. Tôi chỉ review những movie Hyun Bin đóng vai chính mà thôi.

Hyun Bin diễn xuất bên mảng drama hay, tự nhiên và sáng màn hình. Tôi thích nhiều drama mà Hyun Bin đóng, tuy nhiên movie Hyun Bin đóng không tạo được cảm xúc trong tôi ngay cả nội dung phim lẫn lối diễn xuất của Hyun Bin. Hyun Bin chọn phim có gu riêng, tôi thích điều đó. Gu phim của Hyun Bin là gu tình cảm gần gũi với đời sống, tôi cũng thích điều đó. Tuy nhiên cả 3 movie đã xem của Hyun Bin thì không thích phim nào là điều đáng tiếc. Phim yếu trong cách thể hiện cũng như cách diễn trong movie của  Hyun Bin không đủ duyên dáng để tạo cảm xúc cho một nhân vật được phù phép bởi diễn viên. Có lẽ do Hyun bin chọn vai diễn không phù hợp với tính cách trong khi trãi nghiệm của cậu chưa tới hạn. Vai diễn có yêu cầu biểu đạt ít nhưng biểu cảm nhiều, lấy tĩnh thể hiện động trong cảm xúc có lẽ quá tầm khả năng của Hyun Bin. Một phần chính yếu là Hyun Bin chọn phim có biên kịch hoặc đạo diễn khá yếu tay trong cách thể hiện nên phim không sắc nét nên nội dung không kéo lại điểm hụt trong diễn xuất của Hyun Bin.
Continue reading

Categories: Korean movies | Tags: , , | 25 Comments

Create a free website or blog at WordPress.com.