Personal entries

Kìa hoàng hôn vắng, những nỗi nhớ chờ mong…

Chẳng phải review gì cả đâu.

Tháng Bảy trời mưa, rảnh rỗi sinh nông nổi nhìn trời âm u mà nhớ những dạo hoàng hôn. Thế là viết cho đỡ buồn.

Tháng Bảy buồn. Buồn hiu hắt, buồn thăm thẳm và buồn bá đạo.

Trời thì mưa lâm thâm mà dai dẳng, bước chân ra đường thì ướt giày, mà không bước ra đường thì bụng đói meo. Kiên quyết không bước ra đường, chấp nhận uống nước trừ cơm.

Cho nên nhớ những buổi hoàng hôn nào đó dạo phố ăn thỏa thích, ăn đủ thứ, ăn đã … tàn bạo.

Tháng Bảy cướp đi sự khoan khoái đó, hay bởi vì mình lười?

Mình đâu có lười đâu, mình thương đôi giày nó bị ướt, nó lạnh tội nó thôi.

Cho nên hẳn là Tháng Bảy cướp. Logic học nó nói thế. Mình là logic học mà ^^.

Poor Tháng Bảy.

Continue reading

Categories: Personal entries | 11 Comments

Lang tang

Than thở cá nhân đấy nhé, không nên đọc, rất không nên đọc 🙂 .
Continue reading

Categories: Personal entries | Tags: | 23 Comments

Tây Ban Nha – Cựu & Tân vô địch Euro 2012

Còn gì để vui nữa không, còn gì để vui như hôm nay nữa không? Tây Ban Nha đã đập tan mọi ý kiến trái chiều về lối đá, về phong độ của những anti-fan trong trận chung kết Euro 2012 với tỷ số vô cùng thuyết phục 4-0 với Italia, đối thủ đã hạ knock-out Đức thuyết phục ở bán kết. Tây Ban Nha đã xứng đáng vô địch chưa hỡi anti-fan? Tây Ban Nha vô địch, Tây Ban Nha đã vượt quá cái dớp của lịch sử để đăng quang, một vinh quang được để dành trong một trận đấu tuyệt đối và thuyết phục.
Continue reading

Categories: Personal entries | 10 Comments

Pan’s Labyrinth – Cổ tích rơi nghiêng

Bài này viết để dành tặng cho đội bóng yêu thích nhất của tôi cũng như chính tôi, viết trước khi diễn ra trận chung kết nên không biết kết quả kỳ Euro 2012 này như thế nào. Nhưng cho dù thế nào, tôi cũng muốn viết, muốn tặng cho chính mình những kỷ niệm với Tây Ban Nha, dẫu vui dẫu buồn. Tôi muốn giữ lấy kỷ niệm vì tôi biết chắc rồi một ngày nào đó mình sẽ quên đi, như đã quên đi hằng sa số kỷ niệm trong cuộc đời. Nên cần một vệt son để lại đâu đấy trong những thứ vô tri để chúng giữ hộ kỷ niệm cho trí nhớ đuểnh đoảng của bản thân.

Pan’s Labyrinth được dịch sang tiếng Việt là Mê cung của thần Pan. Nhưng với người Việt chúng ta thì thần Panthần Pan, không hơn không kém. Hình ảnh thần Pan không mang ý nghĩa ẩn dụ như tự bản thân nó đã mang trong nền văn hóa phương Tây. Có đôi chỗ tôi thấy người ta dịch tựa phim là Mê cung thần Nông, một cái tên chuyển ngữ không chuyển tải được nội hàm của tựa phim, dẫu rằng tựa phim mang ý nghĩa quan trọng trong việc định vị dòng chảy lãng mạn đắc địa mà phim mang đến cho khán giả.

Trước tiên có lẽ cần giới thiệu một chút về thần Pan, thần đồng quê của phương Tây. Thần Pan có hình thù nửa người nửa dê, chuyên phụ trách về nông nghiệp. Nhưng ngoài ý nghĩa thần thánh thì gắn liền với vị thần này là truyền thuyết tình yêu lãng mạn đi liền với sự ra đời của Pan flute (sáo quạt). Truyền thuyết thế này, Pan thầm thương trộm nhớ một cô tiên nữ kiêu kỳ tên Syrinx, tất nhiên là sau khi bị thần Eros giương cung bắn thủng tim ^^. Rồi một hôm, Syrinx đi săn bắn trong rừng tình cờ gặp Pan, chàng Pan liền bám theo tỏ tình, nhưng Syrinx sợ hãi hình dạng quái dị của Pan nên bỏ chạy, khi chạy đến bờ sông thì cô cầu cứu thần sông, thần sông chấp nhận nên biến cô gái thành một cây lau sậy. Khi Pan đuổi đến nơi thì người con gái chàng thầm thương chỉ còn là một cây sậy run run trong gió, quá thương tiếc nên Pan ôm cây sậy vào lòng và tạo nên loại nhạc cụ ngân nga những khúc ca mục đồng du dương, người đời lưu truyền rằng tiếng sáo quạt nỉ non ấy chính là tiếng ca lòng của Pan cho tình yêu mãi còn dang dở. Truyền thuyết trên chứng tỏ hình tượng lãng mạn của vị thần Pan mà phim hướng đến, bởi thần Pan là hình ảnh văn học biểu tượng cho phong trào lãng mạn ở châu Âu, sự lãng mạn khoáng đạt bay bỗng trong công cuộc tìm kiếm cái đẹp của lòng người.


Continue reading

Categories: Personal entries, Spanish movies | Tags: , , | 1 Comment

Chuyện tình yêu khi người ta viết lại…

Continue reading

Categories: Personal entries | Tags: , | 12 Comments

Mẹ ơi hãy yêu con lần nữa: cảm giác Mẹ vương bên cuộc đời!

Dạo gần đây tâm trạng không tốt nên người cứ dật dờ. Không xem phim, lười dạo mạng, chỉ nghe nhạc khi vớ được mớ nhạc ”ký ức” giải khuây. Nhớ ngày xưa, nhớ những bài nhạc và tâm trạng một khoảnh khắc nào đó in hằn vào lúc ấy. Tìm lại đúng một cuốn phim cũ ngày xưa đã vừa xem vừa ứa nước mắt khóc, nhớ cảm giác ấy đến nhói lòng và nhớ về một người.

”Mama zai ai wo (Mẹ ơi hãy yêu con lần nữa)” là tên bộ phim-khoảnh khắc hiếm hoi và cũng là lần đầu tiên tôi nghẹn ngào vì cảm xúc đến quá mạnh và đến quá thật, đến nức nở và đi vào tận sâu trong ký ức. Lần xem lại này, nước mắt vẫn chảy dài, chẳng kìm được cũng như chẳng muốn kìm, cũng chẳng thể điều khiển lý trí rằng ôi dào chỉ là một bộ phim như mọi lần, như thể tôi thấy được cảm xúc của hai mẹ con trong phim là duy nhất cho một tình yêu thương…

Nội dung câu chuyện nêu lên một mâu thuẩn khi kể về một người mẹ chia tay một đứa con trai vì tình thế ”cần” và ”buộc” lựa chọn cho tương lai của nó, đó là một người mẹ hy sinh hạnh phúc được ở bên con trai để chọn lựa cho đứa trẻ một điều kiện sống tốt hơn, và cậu bé khoảng 6 tuổi có gương mặt kháu khỉnh lúc ấy cần là bên mẹ mà thôi. Bài dân ca của Trung Quốc đi vào trái tim quay quắt nhói đau, thổn thức đập cho những ký ức tuổi thơ vọng về, ký ức mà bình thường một người đã lớn như tôi chẳng mấy khi nhớ đến. Cảm giác dường như có mẹ là có tất cả trở về vang văng vẳng bên tai, cảm giác ấy tròng trành khóe mắt rưng rưng cho một niềm hạnh phúc trãi dài. Cảm giác sợ mẹ không thương, cảm giác bất lực khi làm mẹ buồn, cảm giác ”thần thánh” hóa hình bóng mẹ trong veo trong tâm hồn. Tất cả còn đó, còn lại niềm vui đến tột cùng và niềm hạnh phúc độc nhất chưa từng lặp lại với một ai khác ngoài mẹ. Tình yêu thương định mệnh gởi đứa con trong vòng tay người mẹ như một sợi dây vô hình ràng hai trái tim với nhau nhưng cũng treo trên đỉnh đầu thanh bảo kiếm lăm le cắt phăng điều vô hình mỏng manh đó bằng khoảng cách hữu hình. Hai mẹ con trong phim bị chia cách như thế, chia cắt vì người mẹ lựa chọn như thế vì tương lai đứa con thơ…

Mama hao, ca khúc chủ đề của phim, chân phương như chính bộ phim khi đi qua thời gian…

Kết cấu tâm lý nhân vật của phim hợp lý và nhẹ nhàng, không lên gân, không quá dramatic, chỉ nhẹ nhàng nhưng đầy rung cảm khi miêu tả cảm giác bơ vơ của hai mẹ con thiếu nhau. Sự tự hy sinh hạnh phúc của một người mẹ, sự trong trẻo trong cảm xúc của cậu con trai nhỏ chân thật khiến tôi thấp thỏm, thấp thỏm vì cùng niềm bơ vơ hát lên gim chặt kỷ vật vào vòng tay trong căn phòng cô độc khi biết rằng không có mẹ ở bên. Những ai đã từng xa mẹ, đã từng chiêm nghiệm cảm giác trống trãi khi thiếu mẹ sẽ hiểu cảm giác đơn độc lặng lờ ấy. Huống hồ là lần chia tay này đóng mác ”mãi mãi” lên tâm hồn thơ trẻ để em không có gì để bám víu vào như một niềm tin đi tiếp. Em phải trở thành đứa trẻ ngoan để mẹ không buồn, nhưng em cũng chẳng thể xa mẹ khi biết mẹ nơi nào đó liệu có đang nhớ em. Linh cảm như một cánh diều bay vào trong nỗi nhớ quay quắt khi niềm tin bị đánh cắp bởi hoàn cảnh và thời gian. Em băng qua trăm con đường chạy về bên mẹ, chỉ một chút, để được khóc, được ôm mẹ, và chỉ để gần bên mẹ khi nỗi nhớ trào dâng tâm trí khiến thế giới của em tràn đầy cảm giác mẹ. Đến một lần để nỗi nhớ vơi bớt một chút, để hiện thực gần hơn trong ánh mắt của em. Em học lý thuyết chấp nhận với hàng loạt ràng buộc của thế giới bên ngoài, học cách đối diện nỗi nhớ, học cả cách chấp nhận gói nỗi buồn của mình lại vì sợ người em yêu thương không vui. Em vẫn đi tìm mẹ trong tiềm thức và trong hiện thực một đêm mưa gió, ôm kỷ niệm vật là chú gấu trúc bông hai màu đen trắng như chính em tìm về với chốn cũ bình yên-có mẹ. Và em đứng nhìn trong lập lờ của cuộc đời không rạch ròi hai màu đen trắng để khao khát nhìn vào ngôi nhà có mẹ nhưng rồi cũng để thôi khát khao tự dập tắt ngọn nến hy vọng được gặp mẹ khi chỉ cần biết mẹ ở nơi đấy-rất gần mình và mẹ vẫn còn ở nơi đấy, xem đó là một niềm hạnh phúc để mẹ không buồn, không giận em.

Tình mẹ con đau đáu trong khắc khoải xa cách co mình trong cơn mưa vời vợi đêm hôm ấy, day dứt nhưng ấm áp đến tận cùng trái tim, nơi niềm tin thật sự lướt qua niềm rung cảm để giác quan run lên cầm cập nhớ thương tha thiết dạt về. Mưa có hình ảnh mẹ, có một ảo ảnh mẹ bao trùm ánh mắt lấm lem sự hỗn loạn bơ vơ, chìm vào mang mán nhớ nhung, lịm vào hiu quạnh xa cách. Tôi tin vào niềm tin ấy, tôi tin rằng một đứa trẻ sống rất khó khăn nếu thiếu mẹ, thiếu đi vòng tay và nụ cười của mẹ mơn man những bước đi chập chững trên cuộc đời. Tôi tin cảm giác không thể thiếu mẹ như vậy dù rằng tôi biết không gì là không thể, cảm giác thời điểm ấy thắt lại thật chặt, chặt lắm, chặt vô vàng trở thành mãi mãi trong ký ức trẻ thơ. Cảm giác cần mẹ như cần thở là thật, thật để vượt khoảng cách đến bên nhau hao mòn thời gian, hanh hao không gian đơn chiếc, ở cả hiện thực hay ở trong những cơn mơ… Người mẹ đã đi qua thời gian để có nhiều lựa chọn và chấp nhận để lựa chọn, để hiểu việc làm của mình được gì và mất gì, để sự hy sinh không vô nghĩa, nhưng em vẫn nơi đấy, vẫn khuôn mặt bầu bĩnh học những bài học định mệnh dày vò để em lớn lên cùng tình mẹ và những vấn vương ký ức không trọn vẹn, nhưng là niềm hạnh phúc vô giá neo vào trái tim em mặc nhiên đi cùng những tiếng ngân của thời gian.

Có thể đoạn đầu và đoạn cuối của phim có chút gì đó dramatic, có chút gì đó quá xui rủi để lại nhiều nuối tiếc một cách hơi kiên cưỡng nhưng điều đó không là gì khi so với những cảm xúc chân thật qua những giọt nước mắt đong đầy cảm xúc của hai mẹ con trong những giờ phút thật sự đáng trân trọng. Em trai đóng vai người con diễn tốt mà không cần một kỹ thuật nào, chân phương nhưng khơi gợi cả thế giới tuổi thơ của người xem. Kỹ thuật quay phim năm 1988 còn thô sơ, nước phim cũ kỹ, góc máy giản đơn nhưng cảm xúc mang lại chân thành và rất thực nghiễm nhiên đi cùng những cảm xúc dung dị nhất, mơ màng nhất, cũng như khắc khoải nhất của những ai hạnh phúc từng một lần có mẹ, từng một lần nếm trãi có nỗi nhớ về mẹ để quay quắt thủy chung với chính nó, quay quắt với niềm tin thiêng liêng đơn sơ bình lặng chẳng là gì với thế giới nhưng là cả thế giới với một người…

8

Categories: Chinese movies, Personal entries | Tags: , | 17 Comments

Secret Garden

Tin: Hyun Bin sẽ diễn vai ông chủ tập đoàn kiêu ngạo trong Secret Garden

Poster dễ thương ơi là dễ thương của phim

Poster Secret Garden

 

=========================================================

Tin: Hyun Bin sẽ diễn vai ông chủ tập đoàn kiêu ngạo trong Secret Garden

Hyun Bin

Vai diễn tiếp theo của ngôi sao Hyun Bin sẽ là ông chủ tập đoàn kiêu ngạo.

Trong bộ phim cuối tuần Secret Garden sắp tới của đài SBS, Hyun Bin sẽ đóng vai Joo-won, chủ một trung tâm thương mại với ngoaị hình hoàn hảo và lạnh băng giống như một bức tượng.

Trong phim, Hyun Bin sẽ diễn vai một ”thiên tài lười biếng”, là người được xem như không làm việc nhưng vẫn đưa trung tâm thương mại của mình lên hàng top của Hàn Quốc. Nhân vật của Hyun Bin sẽ là ”một chàng trai tinh biệt và hàn kiêu”, dù được các cô gái Hàn Quốc say mê nhưng lại không quan tâm đến phụ nữ.

Hyun Bin sẽ giống như biểu tượng thời trang trong phim, bằng cách tận dụng khuôn mặt nhỏ linh hoạt và chiều cao tối ưu phối hợp với nhiều mẫu thời trang từ sang trọng đến bình dị định hình phong cách tương xứng với mức độ giàu có của nhân vật.

Ngoài ra, Secret Garden được thực hiện bởi bộ đôi biên kịch-đạo diễn ăn khách Kim Eun-sook- Shin Woo-chul với sự góp mặt của các diễn viên tên tuổi Hyun Bin, Ha Ji-won, Kim Sa-rang, Lee Phillip…

Nguồn Nate

Categories: Personal entries | 2 Comments

Entry cho bóng đá Tây Ban Nha.

Chúc mừng chiến thắng, chúc mừng chiến thắng sau 16 năm – 5 kỳ World Cup chờ đợi.

Cuối cùng giấc mơ đã thành sự thật.

Cuối cùng tên Tây Ban Nha bằng chữ Tây Ban Nha đã xuất hiện trên cúp vàng.

Cảm ơn tất cả.

Cảm ơn vì Tây Ban Nha đã thắng.

Cảm ơn Hà Lan đã thua.

Hy vọng sẽ gặp Hà Lan trong một trận chung kết khác. Nhất định sẽ cổ vũ Hà Lan. (Kệ trận này bạn Hà Lan chơi xấu quá chừng)

Casillas!!!

Categories: Personal entries | 7 Comments

Blog at WordPress.com.