Pour elle/The next three days – Đạp đổ lao tù hôn lên một niềm tin

pourelle2

Một phim Pháp và một phim Mỹ làm lại. Nhưng cùng là một câu chuyện đẹp khi người ta buộc phải hành động vì tình yêu. Tình yêu khi ấy dù chỉ thoáng qua nhưng để lại dấu ấn khó mờ phai, đắm say và nghẹn ngào con tim.

Tình yêu đặt vào lòng chất Pháp bao giờ cũng đẹp, bởi người Pháp là những kẻ lãng mạn bay bỗng hơn cả, những kẻ dành cả đời mình đắm vào mơ màng nhớ thương.

Tình yêu với họ có thể là tất cả lý tưởng cuộc đời, là tất cả mong chờ và ước vọng. Nên khi người thương bị đặt vào tình cảnh ngang trái, người đàn ông trong phim dám liều mình cướp ngục để vỗ về yêu thương. Cướp ngục vì tình yêu không hiếm, nhưng chất lãng mạn của Pháp đã tô điểm lên câu chuyện cướp ngục ly kỳ ấy không gian thoáng nồng nàn khiến khán giả chơi vơi.

Bởi khi pháp luật bất lực trong việc nói lên sự thật, thì người ta buộc phải trốn chạy pháp luật để tìm đến sự công bằng cho chính bản thân. Tình yêu, khi mà người ta dành niềm tin cho nhau, chẳng bao giờ có thể bị trói buộc, cho dù đó là mạng lưới quyền lực súng ống giăng khắp của cơ quan công quyền. Tôi tin, với niềm tin, người ta có thể đạp đổ cả lao tù để tìm về nhau. Bằng tất cả khả năng có thể, bằng tất cả sự liều lĩnh đến thảng thốt, cho dù có phải hủy hoại bản thân để dấn thân. Continue reading

Categories: English movies, French movies | Tags: , | Leave a comment

Goodfellas

GOODFELLAS, Joe Pesci, Robert De Niro, Ray Liotta, 1990 FILM STILL

Goodfellas, Joe Pesci, Robert De Niro, Ray Liotta, 1990

Goodfellas có cái tên tiếng Việt rất hay – Hảo bằng hữu (hoặc hảo chiến hữu). Và phim cũng hay như thế, với câu chuyện non bằng hữu thoáng địch thù.

Sẽ không khó để tìm một bài review chi tiết hay ho về Goodfellas, cả tiếng Anh lẫn tiếng Việt, bởi phim đã rất nổi tiếng trong những bảng xếp hạng phim hay mọi thời đại. Nổi tiếng một phần cũng bởi nó là bộ phim năm ấy bị Oscar hắt hủi. Những thứ gì quá hay mà bị hắt hủi thì sức sống trong lòng người ta sẽ càng mãnh liệt, bởi khán giả muốn yêu bù cho khoảng hụt hẫng mà mấy anh Viện Hàn Lâm Mẽo nỡ tâm chấm tạch.

Viết bài này tôi không có ý định chi tiết lại câu chuyện ngoài đời của phim, hay là nhắc đến đạo diễn tài danh lẫn những diễn viên tài hoa. Tôi chỉ muốn nhắc đến Goodfellas với cách thức miêu tả sống động và đầy diễm lệ, một vẻ diễm lệ ngang tàng khó có thể nào quên. Câu chuyện bạo lực giang hồ được dựng nên mê hoặc xen vào đó một chút ướt át, lại châm thêm tí tàn lửa mỉa mai. Hay là tự trào cho chút tình chiến hữu vụt rơi? Continue reading

Categories: English movies | Tags: , | Leave a comment

Like Father Like Son ?

LFLS

Like Father Like Son là một phim viết về cách người ta đối diện với tình cảm của chính mình khi bị đặt vào trạng thái “rủi ro” trên trời rơi xuống. Một người cha đang nuôi nấng đứa con trai 6 tuổi với tất cả kỳ vọng thì bỗng biết rằng đứa con trai ấy chẳng phải con ruột của mình. Một vố đau, bất ngờ và đầy bàng hoàng vì lòng ghen tỵ nhảm nhí của một cô y tá ất ơ.

Và cho dù lý do ất ơ như thế nào thì sự thật vẫn là sự thật. Đứa con đẻ của mình thì được thả rông trong gia đình bình dân, trong khi đứa con mình ôm ấp nâng niu thì không phải giọt máu của mình. Đau, đặc biệt với người ưa kế hoạch hóa cuộc đời. Hằn học, tất nhiên, tức tối, có lẽ. Đối với những con người đặt sức ép vào kỳ vọng tương lai thì khi kế hoạch bị vỡ sẽ khiến cho người ta nổi điên lên. Người cha đã như thế, muốn quản lý tham vọng của mình, muốn cả đứa con trai ruột nhưng cũng muốn cả đứa con đã nuôi dưỡng.

Đời, không được phép tham lam như thế. Thế nên đành phải lựa chọn, và cách lựa chọn tối ưu là theo nguyên tắc sinh học, giọt máu của ai trả về cho người đó, con cái có thể “đào tạo” lại được. Quy tắc xác định cha mẹ như thế là đúng đắn nhất, khỏi cãi. Thế mà, tình cảm thì nào có chuyện đúng-sai? Continue reading

Categories: Koreeda Hirokazu | Tags: , | Leave a comment

The Theory of Everything

Theoryofeverything

The Theory of Everything là một phim tiểu sử nhưng lại đậm chất thơ của điện ảnh Anh Quốc năm 2014, câu chuyện nói về nhà vũ trụ học thiên tài Stephen Hawking mắc hội chứng teo cơ thần kinh vận động (Lou Gehrig). Bất ngờ, phim đi vào lòng khán giả hơn cả một câu chuyện tiểu sử, mà như bức tranh về tình yêu vô đỗi đằm thắm giữa nhà vũ trụ học và người vợ yêu dấu của ông, Jane Wilde…

Điều đẹp đẽ nhất mà The Theory of Eveything gợi tả là cách Stephen Hawking và vợ ông yêu nhau. Tình yêu của họ là câu chuyện dấn thân chân tình, đầy mơ mộng mà cũng đầy thực tế để nhẹ nhàng khép lại sự mơ mộng ấy. Có thể nói, cách hai người họ yêu nhau là chuỗi cảm tình tử tế, không cuồng nhiệt, không dại khờ, mà hoàn toàn là sự chia sẻ, chia sẻ những đồng điệu và cũng chia sẻ cả sự lạc nhịp trong thoáng xao lòng cảm xúc – thứ con người chẳng thể khống chế mãi nên từ đó dao động một chút niềm tin.

Continue reading

Categories: British movies | Tags: | Leave a comment

L.A. Confidential

laconfidential1997 Được mở đầu bằng những thước phim đơn giản và lặng lẽ, L.A. Confenditial trôi đi nhẹ nhàng để rồi bất ngờ ở lại với khán giả bằng đoạn cuối bùng nổ phá tung đi những bí ẩn chứa đựng trong câu chuyện về những cảnh sát có vẻ cần mẫn.

L.A. Confenditial có lẽ là phim hình sự-cảnh sát hay nhất tôi từng xem. Gần đây, nhân vụ thảm sát chấn động Việt Nam khiến tôi nhớ đến L.A. Confenditial và tìm xem lại,  vẫn thấy phim hay như lần xem đầu đã hơn mười năm trước. L.A Confenditial có “chất” nửa lãng tử Viễn Tây, nửa lặng lờ ấp ôm mộng đồ chính trị nên không gian hình sự trong L.A. Cenfidential hài hòa và thống nhất đến lạ lùng, quyện vào, ôm ấp để rồi tan vào nhau tự nhiên và có đôi phần say đắm. Haha, tôi vẫn không thể bỏ được lối viết văn hoa của mình khi xàng xê phim hình sự, nên đừng tin rằng phim sẽ lãng mạn như cái kiểu viết trời ơi của tôi.  Continue reading

Categories: English movies | Tags: | Leave a comment

Gosick

GOSICK

 Thế giới vừa mới kỷ niệm 70 năm kết thúc Thế Chiến II. Thế nên tôi muốn viết đôi chút về chiến tranh. Nhưng thay vì review các tác phẩm chính kịch nhiều mất mát đau buồn thì tôi muốn nhắc đến một bộ anime mà tôi yêu thích, vừa lãng mạn nhưng vẫn phảng phất toát lên một cách lặng lẽ sự tàn khốc của con người trong lòng cuộc đại chiến.

 Gosick được dựng trên nền huyền ảo phi thực trong một vương quốc giả định ở Âu châu. Nơi đấy có một giống nòi người Sói lùn vô cùng thông minh, và nữ chính Victorique là cá thể lạc loài của dòng giống ấy khi cô bị cha ruột bắt nhốt tại thư viện của học viện St Marguerite để chờ thời cơ lợi dụng cô trong nghiệp binh gia sau này. Tình cờ, cô gặp được chàng sinh viên Kujo đến từ đất nước Nhật Bản xa xôi. Trong khi cô nàng quá thông minh, phá án thần sầu không cần đến hiện trường làm chi như bà đầm Marple trong tiểu thuyết trinh thám Agatha Christie thì cậu chàng cù lần dễ bảo bấy nhiêu. Chính điều đó khiến câu chuyện rơi vào thế giới lãng mạn tạo nhiều thích thú cho độc giả. Chuyện tình cảm của hai cô cậu trong thế giới lặng lẽ của thư viện Marguerite với những viên kẹo ngọt xen giữa những tình tiết vụ án rùng rợn đều khiến không gian nơi ấy nửa huyền ảo mà nửa lại trẻ con ngây ngô trong sáng dễ gần.

 Anime luôn huyền ảo lạ lùng đối với tôi. Huyền ảo đến độ nhiều khi tôi cảm nhận không đâu huyền ảo như thế giới anime. Gosick là một ví dụ điển hình thể hiện rõ nét sự huyền ảo ấy. Thế giới ấy vừa có sự lãng mạn ngọt ngào, mà cũng vừa có được chất hiện thực “treo” lơ lửng vừa đủ để người xem không thể thoát rời khỏi hiện thực. Sự huyền ảo hài hòa đó khiến tôi bị thuyết phục, bởi sự vừa vặn để người xem thích thú mà không quên đi thế giới bên ngoài cảm quan của mình. Hiện thực vẫn ở đâu đấy, như không gian chiến tranh tang tóc vẫn cứ chực chờ đổ ảo vào khung cảnh yên ả nơi thư viện hai cô cậu ở bên nhau – gói ghém lại những bình yên trong kỷ niệm thong dong rảo bước ngắm nghía đối phương vào trong veo ánh mắt hoạt họa. Continue reading

Categories: Japanese animes | Tags: | Leave a comment

Knockin’s on the heaven’s door

knocking-on-heavens-door-movie

Điểm ấn tượng nhất trong Knockin’s on the heaven‘s door là phim chẳng giảng dạy môn nhân sinh ý nghĩa như bao phim viết về đề tài cái chết, dù rằng phim được sản xuất cách đây đã gần 20 năm trời. Hai cậu chàng chuẩn bị thăng thiên vì chứng ung thư giai đoạn cuối gặp nhau, bù khú với nhau và quyết thực hiện một mong muốn nhỏ nhoi là được ngắm biển trước khi chết, vậy thôi.

Và chất tếu táo black comedy của tụi Châu Âu đưa đường dẫn lối cho hai kẻ bất cần đời quậy nát anh hào để tìm vui những ngày cuối đời. Hành trình vô tình đánh cắp chiếc xe, mà trong chiếc xe đó thì có cả vali tiền để rồi trốn chạy xã hội đen như những ông hoàng trên cung đường ra biển khiến phim vượt thoát khỏi mớ triết lý về cái chết đè nặng mà xông pha tận hưởng cuộc sống. Một cách tận hưởng ngày mai-sẽ tan biến thành hư vô trong chớp mắt đời người chẳng cần giáo điều, chẳng cần tang thương nhưng lại chia sẻ với người xem những tâm tư giản dị một cách đặc biệt thành công. Continue reading

Categories: European movies | Tags: | 4 Comments

The Wind rises

TheWind-Rises1

Ước mơ có phải là phép màu?

Có lẽ không. Bởi vì ước mơ còn là hiện thực nữa kia. Ước mơ vẽ nên tương lai gợn sóng biển mây trời, hay ước mơ thôi thúc khao khát chinh phục đỉnh cao.

Với The Wind rises, Mizayaki đã viết nên thế giới ước mơ đầy khác biệt so với nhiều tác phẩm khác của ông. Một ước mơ mang màu sắc hiện thực đậm nét giữa hoàn cảnh trước và trong Thế chiến thứ II, nơi mà hỗn mang chiến loạn để con người lạc vào sự hoang mang. Đi qua ước mơ, mà cũng là đi qua cuộc chiến để cảm nhận sự thăng hoa và lụi tàn, và để cảm nhận sự thay đổi của thời gian.

Continue reading

Categories: Japanese animes | Tags: | Leave a comment

Create a free website or blog at WordPress.com.